3 tháng 10, 2018

MÈO

Chuyện của xăm




MonMon Cats
Thuốc nước và mực tàu trên giấy, Hirotomo
Ảnh: lifebuzz.com
Mình mê mèo: thân thể mảnh dẻ, ánh mắt ít cảm xúc, bản tính thù dai, ưa sự yên tĩnh, tránh xa những chỗ bon chen nhưng mang bản tính của kẻ săn đuổi, khảnh ăn, rất mê ngủ, chịu lạnh kém, hay quan sát trong lặng thinh, và tự do- mèo không thuộc về ai- nếu không bị giam cầm chúng sẽ đến rồi đi trong yên lặng. Mình tự nhận bản thân rất giống loài mèo.
Mèo cũng thích mình. Cưng nhưng không bày tỏ- không chăm bẵm từng chút, không vuốt ve nịnh nọt, không chơi đùa nghịch ngợm- nhưng mèo có thể cảm nhận được, thứ tình cảm yêu mến nhẹ nhàng và không ồn ào. Mình đã trải qua dăm bảy cuộc tình với dăm bảy em mèo. Vì ba mẹ mang em về, rồi em ăn ở nhà mình, quấn quýt cùng mình rồi một ngày em đi theo tiếng gọi tự nhiên và không bao giờ về nữa…

Tro là em mèo ở bên mình lâu nhất- 4 tháng mùa hè năm thứ tư đại học. Nhà mình ở núi. Hè năm ấy, mình ở nhà ký họa Heo- em gái út của mình..
Mình gặp Tro lần đầu tiên- cậu mới 2 tuần tuổi, mũm mĩm và ngây thơ, bị mắc kẹt trong đám mùng hoa trên giường, thân thể non nớt nhưng ánh mắt hoang dại bẩm sinh đã tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh lọt xuống rừng già. Mình ở nhà, Tro quấn qua quấn quýt theo kiểu của cậu: rúc vào người mình tìm sự ấm áp, nằm quẩn quanh bên đống họa cụ để vẫn cảm thấy hơi ấm của người. Trước giờ mình ngủ, Tro chui vào nệm êm chăn ấm nằm sẵn, rồi chui rúc lên tận mặt mình và thở ro ro một cách phiền nhiễu.
Mình bị hen hồi nhỏ, sợ hít trúng lông mèo, nên thường phũ phàng hất Tro xuống
đuôi giường. Sau vài bận bị khước từ, cậu hiểu ra và bỏ không bén mảng lên mặt mình nữa.
Tro luôn đi ngủ trước và dậy sau. Thật là lười.
Sáng sáng Heo ra phơi nắng, Tro cũng bon chen nằm kế, thường xuyên tự chơi với đuôi hoặc cái bóng dài ngoẵng của cậu.

Tro

Ảnh: Mí

Tro nhỏ, ăn không bao nhiêu nhưng lớn nhanh như thổi, mỗi ngày một khác đi và cái tính rừng rú trong cậu bộc lộ ra nhiều hơn. Bộ lông vằn vện lạnh lùng, ánh mắt thỉnh thoảng trở nên xa xăm và đôi lúc cậu lảng tránh cả mình.
Từ sáng tới tối, cậu quanh quẩn trong nhà, ra hè phơi nắng, xù lông với Vàng- bà chó cỏ đỏm dáng, ồn ào và lắm chuyện dưới mái hiên hay Xám- dòng giống đồ sộ nhà Becgiê- hắn ăn thì nhiều mà không thích trông nhà, hai ngày một lần vùng vằng bung khỏi xích dưới gốc cây lộc vừng hoa rụng tơi tả, chạy thẳng cổ đi kiếm tự do mà không thấy. Mà thôi, mình sẽ nói xấu giống chó vào một dịp khác.
Vàng và Xám không bao giờ thỏa hiệp với Tro- cái gai trong mắt của chúng, sinh ra trong tự do và ăn ở trong tự do. Nằm mát ăn bát vàng rồi leo trèo cào cấu lên tường gỗ khè thiên hạ cả ngày. Từ sáng tới tối chỉ biết đu bám chủ, ăn uống hả hê rồi khoe với khách “ Nghèooo! Nghèooo!”, lại còn có lỡ vụng trộm thì cũng không ai nỡ xuống tay, mà xuống cũng không kịp vì cậu dọt rất lẹ.
Tro leo trèo mỗi ngày một cao hơn, xuất phát từ ghế, lên bàn, lên tới tủ và cuối cùng tới bàn thờ gia tiên. ở trên ấy vừa cao, "view đẹp", tiện bề quan sát cả nhà mà quan trọng hơn- luôn sẵn vài ly nước nhỏ xinh cùng lư hương tỏa ra mùi tro ấm áp. Từ ngày Tro phát hiện ra địa điểm lý tưởng ấy, cậu thường lui tới mỗi ngày.

Mình có một căn biệt giam- nơi mình tự giam cầm chính mình để vẽ vời, cả ngày ru rú trong đó nên Tro cũng ru rú theo. Cậu hết chơi với cọ lại chơi với giấy, với màu. Chán chê lại bò toài ra ngủ, đôi lúc rất hớ hênh. Nhưng chỉ cần mình đứng dậy đi là cậu mở mắt phóng theo liền. Mình không để tâm tới cậu lắm, dù lúc nào cậu cũng kè kè như cái bóng. Mình vẽ Heo cả ngày, Heo chơi, Heo ngủ, Tro cũng làm theo. Tiện thể, mình vẽ cả cậu vào.

Hai tháng tuổi, cuối cùng cậu đã bắt đầu để ý tới bọn chuột Nhắt- bất kể giờ giấc đều chạy rần rần trên xà nhà và cắn nhau ỏm tỏi trên mái tôn. Tro bắt được một em Nhắt nhỏ xíu xiu như cái kẹo, mà trước đó cậu chỉ biết ăn cá ăn thịt, thỉnh thoảng ăn tới thạch sùng thôi chứ chưa thử qua loài chuột bao giờ.
Tập tính bản năng của loài mèo
Ảnh: Pinterest
Sáng hôm ấy, cậu đùa giỡn một cách nâng niu với Nhắt, để Nhắt chạy rồi túm lại tha về chỗ cũ. Nhắt thở phập phồng và Tro tỏ vẻ rất hớn hở, nằm đó âu yếm nhìn Nhắt và lại đợi Nhắt bỏ trốn thì cậu sẽ tiếp tục tha về đúng chỗ. Nửa buổi, Tro mất vui, Nhắt không chịu hợp tác nằm yên nên Tro hất Nhắt bay lên rồi lại rơi tòm xuống sàn nhà. Tro trở nên vô cùng hào hứng, quẳng Nhắt mỗi lúc một cao hơn. Được chừng nửa tiếng, Tro lại chán, tung quả cuối cùng, Nhắt bay ra hè nhà và để mặc nhiên được tẩu thoát trong sự đồng thuận của cậu …

Mùa thu, đã tới lúc phải rời nhà trở lại trường đại học để chuẩn bị cho tác phẩm tốt nghiệp.
Mình tạm biệt Heo- đang rất vui vẻ vì không cần phải van xin để được đi chơi, cũng không phải ở nhà mãi để làm người mẫu bất đắc dĩ cho chị Hai nữa. Tro thì đứng đó, trên mái nhà đỏ chót,  trong ánh nắng sớm vàng hươm, bộ lông của hắn óng ánh. Đó lần cuối mình thấy Tro, nóc nhà đã là chỗ cao nhất làm nơi leo lên của hắn- lúc ấy đã hơn 4 tháng tuổi, lớn như Gióng và toát ra vẻ lạnh lùng như loài mèo rừng.
Có lẽ Tro không nhìn mình, có thể thấy rất rõ sự chuẩn bị ra đi trong yên lặng của loài mèo…

Tro ở nhà thêm hai tháng. Quãng thời gian ấy, hắn từ chối ăn cơm, chỉ thích săn bắt chuột , rình mò bọn chim sẻ và chuyển sang đu bám tình cảm của mẹ mình.
Tro chui rúc chờ sẵn mẹ và Heo trong mền. Mà mẹ thì không dễ thỏa hiệp với Tro như mình, hắn lại thở ồn ào như thế, mẹ càng muốn tống tiễn. Mẹ ném Tro vào giường nằm với ba- “người đàn ông ngủ ngáy ai mà chịu nổi”- nhưng Tro không chịu, Tro ưa thích sự dịu dàng và thơm tho của phụ nữ kia.
Hắn đợi mẹ ngủ rồi nhảy phóc qua tường ngăn, trở lại nơi đã bị vứt bỏ, ngoan cố nằm đó. Mẹ nổi giận, quăng Tro ra ngoài hiên, khóa cửa lại. Hắn cào cấu nhưng mặc nhiên không hề kêu réo.

Không xảy ra bất kỳ sự thương cảm nào.

 Tro lủi ra hông nhà, rồi tìm ra một lối vào được phòng ba, kế đến- y như cũ- hắn nhảy qua tường ngăn, mặt dày lì lợm vào lại giường mẹ…
Thế là mẹ chịu thua. Tro sợ mẹ hắt hủi, hắn trốn chui nhủi dưới ra trải giường.
Tháng cuối cùng Tro ở nhà, hắn rất đâm hơi- quản cả chuyện của chó. Mỗi tối, mẹ mặc áo ấm đi sang nhà cháu, Tro tung tăng chạy trước rồi vào nhà cháu mình nằm đó, đợi tới lúc thấy mẹ đứng dậy lấy mũ nón hắn lại tung tăng chạy dẫn trước, đợi được mở cửa nhà rồi leo tọt lên giường ngủ trước.
Đó là sự đu bám cuối cùng. “ Con cô đã đi rồi! ”. Mẹ báo Tro đi theo tiếng gọi tự nhiên, cậu đã trưởng thành, ra đi vì sự mời gọi của giống nòi, và không trở lại nữa…

Ở khoa hội họa, bạn cũng có một em mèo vàng, ẻm tên Mixô. Cái tên nữ tính chưa kìa, ngọt ngào và nhẹ nhàng làm sao…
Dáng dấp chảy tràn
Ảnh: Pinterest
Mình không phục, ẻm là cậu đực rựa chảnh chọe và sống đời sung túc của chim lồng cá chậu nên ẻm béo một cục, mỗi khi đi, cái bụng mỡ sà xuống lê lết dưới đất, mình gọi ẻm bằng Mộtxô- nghe ác nhờ, nhưng nam tính hơn. Bạn sợ ẻm ngửi phải tình yêu nên đem thiến sinh học ẻm, được thể ẻm càng béo hơn. Mà cũng nhờ sự béo nòng nọng đó cộng thêm mấy món trang sức đáng yêu mà ai cũng mê ẻm. Lạ thì ai cũng thích.
Mixo
        Ảnh: Bình
Được cái Mộtxô rất tốt tính, ưa quảng giao, và biết san sẻ thức ăn. Chỉ tiếc, giống ấy giờ thành giống quý, không nhân được nữa…

Phụ nữ đa phần yêu thích mèo. Nhỏ nhẹ, mảnh dẻ, thần bí và tự do tự tại.
Các cô xăm hình mèo vì có sở hữu mèo, coi mèo như thành viên trong nhà, coi ẻm như bạn tâm giao, coi ẻm như chính mình.
Ảnh: Pinterest
Có cô xăm mèo vì cô thích biểu tượng màu đen, mà mèo đen chính là một đại diện xuất sắc của màu đen với đầy đủ tính khơi gợi xúc cảm của nó. Cô vui cô thấy mèo đen xinh thật xinh với lông mượt mà óng ả, cô buồn cô thấy mèo đen ủ dột, cô sung túc cô thấy mèo đen chảnh chọe một cách sang trọng, cô thư thả cô thấy mèo đen khoan thai, và khi cô đang quá gấp cô thấy mèo đen mang tội khi đã đẩy cô từ bực tức lên tới nóng nảy và thậm chí lên tới đỉnh điểm của sự cáu tiết.
Ảnh: Pinterest
Màu đen huyền thoại, màu của mọi cung bậc cảm xúc. Những cô nhận ra điều đó đa phần già rồi, các cô trải qua nhiều hay chí ít các cô đã quan sát được nhiều nên mới có cảm nghĩ sâu xa về màu đen của loài mèo như thế.

Mèo Hello Kitty "huyền thoại"
Ảnh: Pinterest
Các cô ngây thơ, đáng yêu và mới được công nhận lớn về mặt tuổi sinh học, thì các cô mê mèo kiểu khác. Nhìn thấy màu hồng màu xanh trong cuộc đời với sự hiện diện của mèo nhà cô, và thậm chí của mèo của người ta nữa. Nên mấy cô yêu bọn mèo sticker và nhốt chúng vào làn da non nõn nà của mình. Toàn thể cô cùng mèo trên da cô tỏa ra sự đáng yêu và nhí nhảnh, đó là tuổi thanh xuân vui vẻ và ồn ào…

Có cô vì kỷ niệm mà chọn xăm mình, thương em mèo quá, mà ẻm đi mãi không thể hay không thèm về nữa nên cô xăm mèo để ghi nhận sự có mặt trong quá khứ của ẻm và cũng vì cô đau lòng không thể nhận nuôi bất kỳ em mèo nào khác.
Hình xăm mèo và hoa
Ảnh: Pinterest


Có một Em Gái Mèo, từ cổ xuống tận móng tay, toàn mèo. Em thích xăm mèo, tại cưng quá đâm mê thôi chị, chứ em không được nuôi mèo, nhà em toàn hàng xa xỉ, ba mẹ em sợ nó cào cấu hư mất, ông bà em đã già ho hen không được gần mèo, em út em còn nhỏ quá lại nóng nảy bẩm sinh, sợ nó bóp chết mèo mà em cũng không có ý định nuôi mèo, vì em bận lắm sợ không gần gũi quan tâm được…
Em đúng là cổ quái, kỳ quặc, giống như loài mèo.
Có cả ngàn lý do để chọn mèo nhưng không được phép nuôi 
Ảnh: Pinterest
Còn mấy cậu mấy anh, Mí ơi, xăm hổ xăm báo sợ bị người nhà người yêu nhòm ngó, sợ bố vợ tương lai nói “A, cậu xăm hình đấy à, lại còn xăm rừng xăm rú, cậu không-thể lấy con gái tôi”, mà bố lại thích mèo, xăm mèo cho anh, mà làm nó dữ dằn chút nhá…
Sự im lặng trước lúc tấn công
Ảnh: Pinterest
Có anh yêu cầu thiết kế hình xăm mèo kín lưng, mà mèo của anh không phải chỉ là mèo, nó phải mang hình hài của loài báo đen. Lúc ở nhà mèo chính là mèo đen, yên lặng và rất nhún nhường. Nhưng khi anh ra ngoài, mèo phải có tính “dọa nạt” một tí, “người ta” nhìn vào biết mình là kẻ “nhanh nhẹn”.
Hai sắc thái của loài mèo
Ảnh: Pinterest
Chú của bạn mình, xăm mèo cho chú, chú cược với người ta, mèo đen chả liên quan tới hên xui, con xăm vào bả vai cho chú, mà xăm nhỏ thôi, thím sẽ ít nổi giận .

Có cả ngàn câu chuyện để ai đó chọn hình xăm mèo, vì thích, vì yêu, vì cần và đôi khi vì bột phát…
Ảnh: Pinterest

0 nhận xét:

Đăng nhận xét